Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Blog Radio 227 Ghét, thích, yêu, cưới phần 2

Blog Radio 227 mời bạn tiếp tục theo dõi phần kết của truyện ngắn Ghét, thích, yêu, cưới – gửi từ tác giả Tăng Hà Vân
5h chiều, chuông điện thoại reo, cô bắt máy với chất giọng lịch sự và nhỏ nhẹ nhất có thể khi thấy số lạ gọi đến:
- Alô!
- Này cô, sao cô không rep tin nhắn của tôi, có biết như thế là bất lịch sự lắm không?
Cô bị làm cho giật nảy mình trước một tràn phát ra từ loa điện thoại, định thần và nhớ ra chắc chắn đây là chủ nhân của cái tin nhắn cộc lốc khi sáng.
-  Xin lỗi anh, trước hết anh nên từ từ và nhỏ nhẹ với con gái một chút. Thứ hai, tôi không có thói quen rep tin nhắn của người lạ, ít ra anh cũng nên tự giới thiệu anh là ai khi nhắn tin cho tôi chứ. Thứ ba,…
Ở đầu dây bên kia:
- Ồ, sorry cô, tôi quên mất cô không có số tôi, tôi là Trường đây. Chúng ta cũng nên bắt đầu làm quen  để vui lòng người lớn chứ nhỉ!
Ôi cái giọng vừa bỡn cợt vừa khiêu khích làm cô không thể nào chịu được. Bằng giọng nói lạnh lùng nhất có thể, cô nói:
- OK! Tôi sẽ đến đúng giờ –  Và gập máy trước. Cô vẫn chưa hết bực tức với cái lối xã giao khó chịu của con người đó.

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

blog radio 226 : ghét thích yêu cưới

Blog Radio
  • Lá thư trong tuần: Giọt nước mắt rơi muộn
Có khi nào em thấy mệt mỏi vì quá nhiều những câu chuyện buồn, những con người như chẳng bao giờ tìm thấy niềm vui. Cuộc sống mà, đâu phải chỉ có những niềm vui, nhưng cũng không có nghĩa là chỉ toàn nỗi buồn em nhỉ? Nhưng nếu có ai đó mang theo quá nhiều nỗi buồn, em cũng đừng vội nghĩ rằng họ không biết tìm đến niềm vui, biết đâu đấy, có thể số phận đã thực sự trêu đùa họ thì sao? Như chuyện về con thằn lằn nhỏ hôm nay anh kể…

Tải Blog Radio 226 : Click Here

Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

blog radio 223 một ngày làm vợ

Blog Radio - Ba người bạn thân cùng ngồi trò chuyện với nhau trong góc quán quen. Câu chuyện của những thằng con trai thì cũng chẳng có gì hấp dẫn lắm. Vẫn chỉ quẩn quanh ba cái chuyện bóng đá, thời sự, kinh tế, đôi khi chẳng ăn nhập gì với thực tế cuộc sống của họ.

Bỗng Thanh lên tiếng:
- Tao nghe đồn năm 2013 là năm tận thế rồi đó, chắc phải về kêu mẹ cưới vợ cho để biết mùi đời quá.
Cường nhanh miệng lên tiếng:
- Cái đó thì tao dư biết rồi, cần gì phải cưới vợ chứ. Haiz..
Nhất Duy ngao ngán trước suy nghĩ của hai thằng bạn. Sao mà tụi nó sống hời hợt và …vô trách nhiệm thế nhỉ? Dù bản thân Duy là người duy nhất trong ba thằng đã yên bề gia thất, nhưng vì hoàn cảnh gia đình có nhiều trắc trở nên Duy cảm nhận sâu sắc nhất về cái gọi là “hạnh phúc gia đình” và thế nào là “tình yêu”….Trong lòng Duy man mác một nỗi buồn khó tả. “Vợ” là gì? Tình cảm vợ chồng là như thế nào mà thằng Cường có thể nhanh miệng khẳng định là đã trải qua thế nhỉ?